BỨC THƯ CHƯA GỬI
Đã bao đêm rồi
Quá nửa khuya
Bố lại dậy
Vẫn tiếng điếu cày
Khục khặc
Gõ vào đêm
Qua khe cửa
Con chỉ biết đứng nhìn
Và bao đêm
Bố lại dậy
Khi con còn đang ngủ
Chỉ có khói thuốc lào
Đắng vào tận giấc mơ
Và khóe mắt con
Ướt tự bao giờ
Bố ơi
Con hiểu
Bố vẫn nén tiếng thở dài
Vào từng làn khói đục
Bố vẫn giấu cơn giận
Vào mỗi lần quẹt đóm
Chỉ vì con…
Có lẽ tại trời
Sinh con một tính
Bố con mình
Hai thế hệ xa xôi
Con cũng ước
Mình còn bé lắm lắm
Để chiều chiều
Được bố tắm cho con
Nhưng con nay
Đã lớn mất rồi
Đã biết đam mê
Khao khát hoài bão đời mình
Và thơ
Dưỡng hồn con rộng lớn
Dạy trái tim con
Biết say, biết cháy bỏng
Biết rung động yêu thương
Dẫu biết rằng
Văn chương là khổ
Con vẫn xin viết những câu thơ
Khắc hình
Người cha trăn trở.
31.05.2010
Trương Quang Hưng
Phản hồi gần đây