XIN ĐƯỢC LÀM CÁI BÓNG
Em đã nói bao lần
Thôi! Anh đừng đứng nơi đây nữa
Đừng nhìn theo em
Đừng nhìn lại quá khứ
Tiếc làm chi anh
Những thứ đã xa mờ
Em đã nói rõ rằng
Con đường mới
Em đã chọn
Đã bước đi
Những bước đi
Không chút do dự
Em đã nói
Đã nói rất nhiều
Sao anh vẫn cứ
Tự thiêu
Tự đốt chính mình
Em ơi
Vì yêu em
Anh đớn hèn
Anh không dám hiện hữu
Chỉ xin được là
Cái bóng thôi
Cái bóng không tên
Ngày ngày
Xin theo gót chân em
Chỉ là cái bóng thôi
Em không phải bận lòng em ạ
Bóng không có mắt
Không có tai
Và cũng không có cả trái tim
Là cái bóng
Ngắn – Dài
Lúc say, sõng xoài
Ngả nghiêng
Lúc tỉnh,
Tựa sát bên em
Ôm chặt
Lại có lúc
Kéo dài…xa cách
Nhưng bao giờ
Cũng ghì chặt
Gót chân em
Em ơi
Bóng chỉ xin phiền em
Một chút
Một chút thời gian thôi
Đó là khi
Nắng cháy
Em đi
Không một ai trở che
Đó là lúc
Một mình
Gục bên ánh đèn khuya
Không ai thấu hiểu
Bóng chỉ hiện hữu
Những khi em riêng mình
Em nhé
Chỉ xin em
Đừng hỏi
Dù rất khẽ
Bóng đến từ đâu
Bởi đớn hèn
Anh không hiện hữu
Chôn kín tình
Trong cái bóng mãi không tên.
TRƯƠNG QUANG HƯNG
Phản hồi gần đây