ĐẾN BAO GIỜ
Lại một đêm trắng
Em vẫn ngồi
Đếm thời gian
Rơi ngoài song cửa
Đêm tháng ba
Nghe cái rét nàng Bân khẽ khàng
Nhìn chiếc áo đã đan xong
Lòng càng thêm tủi
Ngoài hiên
Chỉ có tiếng lá rơi
Cây sấu già
Mùa này heo hắt
Đêm từng đêm
Cứ rụng lá mãi thôi
Đến bao giờ
Mới đâm chồi nảy lộc
Để người về
Mặc áo nàng Bân.
TRƯƠNG QUANG HƯNG
Phản hồi gần đây