MỚI ĐÂY THÔI

Thời gian ơi có bao giờ trở lại

Mùa xuân xưa… hoa của vườn xưa

Hà Nội ơi!

            mới
đây thôi… xuân về!

Góc sân nhà ai!

                     Trái
đào còn núp sau chùm lá

Vẫn ngại ngùng chưa dám liếc hạt mưa
xuân

Như… hình như trong lòng có chút…
bâng khuâng

Những con chim mùa xuân hót gì đến lạ?

Hà Nội ơi!

            Mới
đây thôi mà hôm nay lạ quá

Trên cây đào

            trái
mọng

                     …
si mê

Chắc rồi thế sẽ khổ cho ai qua đó

Lúc về nhà quên ăn, mất ngủ, ước mơ…

Lại có lúc điên khùng cầm bút làm thơ

Trong lúc mơ:

            cứ tưởng mình sinh ra để làm thi sĩ.

TRẦN VĂN LÝ

(Valentine 2009)