MỘT ĐỜI TÌM EM

 

Em làm cô giáo
Anh làm học sinh
Cô bảo không nghe
Trợn trừng… cô khóc
 
Em người bán hàng
Củ khoai bảo… lợn
Lại sợ em… trợn
Anh mua em cười
 
Anh được điểm mười
Mắt em… trìu mến
Hôm ốm không đến
ở nhà nhớ em
 
Thế rồi xảy chuyện…!
Em bay trong mây
Anh tìm chẳng thấy
Lòng buồn… tái tê
 
Một đời tìm em
Tóc xanh nay bạc
Nhiều thứ đã khác
Riêng màu phượng… không!

 

Trần Văn Lý